Được sống ở nước ngoài ít nhất một lần trong đời là ước mơ của rất nhiều người, đặc biệt là những người trẻ tuổi. Miền đất xa lạ luôn hứa hẹn nhiều điều thú vị, cơ hội mới, quan hệ mới, và những trải nghiệm khác biệt so với cuộc sống quen thuộc hàng ngày. Tuy vậy, không nhiều người nhận ra rằng điểm tuyệt vời nhất của cuộc sống ở nước ngoài thực ra không phải là ở nơi đến mà chính là ở những thay đổi trong con người mình trong quá trình sống xa quê hương. Đây cũng là điểm mấu chốt tạo ra sự khác biệt giữa việc đi du lịch nước ngoài ngắn ngày (dưới 1 tháng) và sống ở nước ngoài lâu dài (từ 3 tháng trở lên). Khi đi du lịch, mục đích chính thường chỉ là thăm thú, mua sắm, ngắm cái hay, cái đẹp của đất nước bạn; bởi thế, thời gian và trải nghiệm có được đều chưa đủ để tạo ra những thay đổi rõ nét trong tư duy của người đi du lịch. Sống ở nước ngoài lại là một trải nghiệm khác hẳn! Với tâm thế của một người lưu trú lâu dài, tầm nhìn của ta buộc phải mở ra để thấy được cả điểm hay lẫn điểm dở ở môi trường mới; thời gian lâu dài cũng khiến ta nếm trải không chỉ niềm vui, sự thích thú ban đầu mà còn cả nỗi đau khổ, sự thất vọng sau nà. Chính những điều này khiến con người ta thay đổi, trưởng thành hơn. Bởi vậy, tôi tin rằng, ai trong chúng ta cũng nên trải nghiệm cuộc sống ở nước ngoài ít nhất một lần trong đời.
Được sống ở nước ngoài ít nhất một lần trong đời là ước mơ của rất nhiều người, đặc biệt là những người trẻ tuổi. Miền đất xa lạ luôn hứa hẹn nhiều điều thú vị, cơ hội mới, quan hệ mới, và những trải nghiệm khác biệt so với cuộc sống quen thuộc hàng ngày. Tuy vậy, không nhiều người nhận ra rằng điểm tuyệt vời nhất của cuộc sống ở nước ngoài thực ra không phải là ở nơi đến mà chính là ở những thay đổi trong con người mình trong quá trình sống xa quê hương. Đây cũng là điểm mấu chốt tạo ra sự khác biệt giữa việc đi du lịch nước ngoài ngắn ngày (dưới 1 tháng) và sống ở nước ngoài lâu dài (từ 3 tháng trở lên). Khi đi du lịch, mục đích chính thường chỉ là thăm thú, mua sắm, ngắm cái hay, cái đẹp của đất nước bạn; bởi thế, thời gian và trải nghiệm có được đều chưa đủ để tạo ra những thay đổi rõ nét trong tư duy của người đi du lịch. Sống ở nước ngoài lại là một trải nghiệm khác hẳn! Với tâm thế của một người lưu trú lâu dài, tầm nhìn của ta buộc phải mở ra để thấy được cả điểm hay lẫn điểm dở ở môi trường mới; thời gian lâu dài cũng khiến ta nếm trải không chỉ niềm vui, sự thích thú ban đầu mà còn cả nỗi đau khổ, sự thất vọng sau nà. Chính những điều này khiến con người ta thay đổi, trưởng thành hơn. Bởi vậy, tôi tin rằng, ai trong chúng ta cũng nên trải nghiệm cuộc sống ở nước ngoài ít nhất một lần trong đời.
Khi bắt đầu sống ở một nơi mới lạ, sẽ có rất nhiều điều ta không biết và nếu không chủ động tự tìm kiếm hoặc hỏi người khác giúp đỡ, ta chắc chắn sẽ gặp nhiều thiệt thòi. Những thông tin cần thiết là vô vàn, từ những thứ tưởng như đơn giản, nhỏ bé như cách đọc số nhà, tìm đường đến siêu thị, cách gửi một bức thư… đến những thứ phức tạp, quan trọng hơn như thủ tục làm visa, cách khai thuế, lập tài khoản ngân hàng, chuyển tiền quốc tế… Thông tin càng quan trọng thì lại càng cần phải tìm kiếm, nghiên cứu, hỏi han kỹ lưỡng để tránh vi phạm pháp luật, mất tiền oan, và thậm chí, bị kẻ xấu lừa và lợi dụng.
Bởi thế, những người từng sống ở nước ngoài thường là những người giỏi tìm kiếm thông tin và mạnh dạn đặt câu hỏi nhất mà tôi từng biết. Họ thường rất chủ động tìm kiếm đối tượng để hỏi thông tin; nhưng trước khi làm phiền những người này, họ cẩn thận tra cứu trước trên mạng, ghi chép cụ thể các câu hỏi mà internet không thể trả lời, rồi sau đó mới tiếp cận người để hỏi một cách lịch sự và cầu thị. Đây là một kỹ năng rất quan trọng mà bất cứ ai, đặc biệt là những người trẻ còn non hiểu biết, cần phải nắm vững.
Ngay đối với bản thân tôi hiện nay, đây cũng là một kỹ năng mà tôi cảm thấy mình phải luyện tập hàng ngày. Là một người làm khoa học, tôi không ngại tự mày mò tìm kiếm thông tin, nhưng tôi vẫn còn thói quen ngại nhờ người khác giúp đỡ, ngại hỏi ý kiến những người đi trước. Điều này khiến cho tôi gặp rất nhiều thiệt thòi cả về vật chất lẫn tinh thần khi mới bắt đầu sống ở nước ngoài. Mấy năm gần đây, cùng với cuộc sống có những thay đổi lớn liên quan đến các vấn đề tôi không thông thạo như chính sách nhập cư, thuế má, y tế, sinh đẻ… tôi buộc phải nhờ đến sự trợ giúp của mọi người xung quanh nhiều hơn. Và phải thú nhận rằng, mỗi lần học thêm được một điều mới, tôi lại không khỏi nhăn nhó tự trách bản thân tại sao không biết điều này, làm điều kia cho sớm hơn. Nhưng nhìn lại, nếu không sống ở nước ngoài, có lẽ tôi sẽ mãi ở trong vỏ bọc của mình và sẽ còn thiếu hiểu biết hơn nhiều so với tôi của ngày hôm nay.
Khi tôi lên 8 hay 9 tuổi gì đó, tôi nhớ thỉnh thoảng mẹ tôi vẫn nướng bánh mì cháy khét. Một tối nọ, mẹ tôi về nhà sau một ngày làm việc dài và bà làm bữa tối cho cha con tôi. Bà dọn ra bàn vài lát bánh mì nướng cháy, không phải cháy xém bình thường mà cháy đen như than. Tôi ngồi nhìn những lát bánh mì và đợi xem có ai nhận ra điều bất thường của chúng và lên tiếng hay không.
Nhưng cha tôi chỉ ăn miếng bánh của ông và hỏi tôi về bài tập cũng như những việc ở trường học như mọi hôm. Tôi không còn nhớ tôi đã nói gì với ông hôm đó, nhưng tôi nhớ đã nghe mẹ tôi xin lỗi ông vì đã làm cháy bánh mì.
Và tôi không bao giờ quên được những gì cha tôi nói với mẹ tôi: “Em à, anh thích bánh mì cháy mà.”
Đêm đó, tôi đến bên chúc cha tôi ngủ ngon và hỏi có phải thực sự ông thích bánh mì cháy hay không. Cha tôi choàng tay qua vai tôi và nói:
“Mẹ con đã làm việc rất vất vả cả ngày và mẹ rất mệt. Một lát bánh mì cháy chẳng thể làm hại ai con ạ, nhưng con biết điều gì thực sự gây tổn thương cho người khác không? Những lời chê bai trách móc cay nghiệt đấy.”
Rồi ông nói tiếp: “Con biết đó, cuộc đời đầy rẫy những thứ không hoàn hảo và những con người không toàn vẹn. Cha cũng khá tệ trong rất nhiều việc, chẳng hạn như cha chẳng thể nhớ được sinh nhật hay ngày kỷ niệm như một số người khác.
Điều mà cha học được qua nhiều năm tháng, đó là học cách chấp nhận sai sót của người khác và chọn cách ủng hộ những khác biệt của họ. Đó là chìa khoá quan trọng nhất để tạo nên một mối quan hệ lành mạnh, trưởng thành và bền vững con ạ.
Cuộc đời rất ngắn ngủ để thức dậy với những hối tiếc và khó chịu. Hãy yêu quý những người cư xử tốt với con, và hãy cảm thông với những người chưa làm được điều đó.”
: Trong cuộc sống, bạn cần phải biết học cách cảm thông đối với điểm yếu, điểm hạn chế của người khác. Cảm thông với cuộc sống, tính cách của mọi người trong gia đình, bạn bè, vợ chồng… sẽ giúp bạn có một cuộc sống dung hòa xung quanh. Sự cảm thông – bí quyết nuôi dưỡng hạnh phúc gia đình. Câu chuyện này chính là bài học về sự cảm thông giữa người với người.
Các sinh viên nữ công khai bỏ phiếu bầu chọn hoa khôi của lớp, Tiểu Mai là người có dung mạo bình thường nhưng cô đã đứng ra nói mọi người rằng: "Nếu như tôi được chọn, qua vài năm sau, các chị em ngồi ở đây có thể tự hào mà nói với chồng của mình rằng: "Hồi em học đại học, em còn xinh đẹp hơn cả hoa khôi trong lớp cơ đấy!". Kết quả là cô ấy đã được bầu chọn với số phiếu gần như tuyệt đối.
Bài học: Để thuyết phục người khác ủng hộ bạn, điều quan trọng là bạn cần cho người ta biết được nhờ có bạn mà họ mới trở nên ưu tú hơn và có nhiều thành tựu hơn chứ không nhất định là phải chứng minh rằng bạn xuất sắc hơn người khác như thế nào.
Một cô gái hỏi ông lão bán trứng: “Bao nhiêu tiền một quả trứng vậy ông?”
Ông lão trả lời: “Một đô hai quả thưa cô”.
Cô gái đáp: “Bán cho tôi một đô bốn quả, nếu không tôi không mua nữa”.
Ông lão: “Được thôi, cô lấy đi, đây là khởi đầu tốt vì có lẽ tôi sẽ chẳng bán được gì trong ngày hôm nay”.
Cô gái lấy trứng rồi hãnh diện bước đi. Cô cảm thấy mình đã trả được một món hời và đến một nhà hàng sang trọng gặp bạn bè. Ở đó, cô cùng các bạn ăn bất cứ thứ gì họ muốn. Tàn tiệc, hóa đơn của của họ lên tới 420 đô la. Cô gái đưa 500 đô cho chủ nhà hàng và bảo không cần trả lại.
: Sự việc có vẻ giản đơn nhưng lại thật đau khổ đối với ông lão bán trứng. Nhiều người trong chúng ta luôn hào phóng với những người giàu có, mà lại quên đi tình người với những người khốn khổ.